古诗《兰陵王春恨》 作者张元干的诗

兰陵王春恨

宋代:张元干
兰陵王春恨。宋代。张元干。卷珠箔,朝雨轻阴乍阁。阑干外、烟柳弄晴,芳草侵阶映红药。东风妒花恶,吹落梢头嫩萼。屏山掩、沉水倦熏,中酒心情怯杯勺。寻思旧京洛,正年少疏狂,歌笑迷著。障泥油壁催梳掠,曾驰道同载,上林携手,灯夜初过早共约,又争信飘泊。寂寞,念行乐。甚粉淡衣襟,音断弦索,琼枝璧月春如昨。怅别后华表,那回双鹤。相思除是,向醉里、暂忘却。

juànzhū
zhāoqīngyīnzhà
lángānwàiyānliǔnòngqíng
fāngcǎoqīnjiēyìnghóngyào
dōngfēnghuāè
chuīshāotóunènè
píngshānyǎnchénshuǐjuànxūn
zhōngjiǔxīnqíngqièbēisháo
xúnjiùjīngluò
zhèngniánshǎoshūkuáng
xiàozhù
zhàngyóucuīshūlüè
zēngchídàotóngzǎi
shànglínxiéshǒu
dēngchūguòzǎogòngyuē
yòuzhēngxìnpiāo
niànháng
shènfěndànjīn
yīnduànxiánsuǒ
qióngzhīyuèchūnzuó
chàngbiéhòuhuábiǎo
huíshuāng
xiāngchúshì
xiàngzuìzànwàngquè
兰陵王春恨,张元干兰陵王春恨全诗,张元干兰陵王春恨古诗,兰陵王春恨翻译,兰陵王春恨译文